Chúng ta sẽ thế nào ở tuổi 65?

Chúng ta sẽ thế nào ở tuổi 65?
Photo by Matt Bennett / Unsplash

Nếu quan sát, ta sẽ thấy rằng một số người không có lương hưu nên vẫn phải làm việc hoặc sống dựa vào sự chu cấp của con cái. Một số khác sống dựa vào số tiền lương hưu ít ỏi và phải chi tiêu rất tằn tiện để đủ sống. Số còn lại (rất nhỏ) mới có thể sống thảnh thơi, nghỉ ngơi với tuổi già. Và hầu hết khi về già người ta ít được sự tôn trọng của con cháu, nói một cách hơi phũ phàng là đôi khi người ta coi bố mẹ lúc tuổi già còn không bằng ô-sin hay người giúp việc.

Tại sao khi ta còn nhỏ, ta coi bố mẹ như người hùng, người như thần đèn cho ta mọi thứ, bảo vệ chúng ta mỗi khi ta cần nhưng khi bố mẹ ta già rồi thì ta không còn suy nghĩ đó nữa? Liệu đó có phải là hình ảnh tương lai mà con cháu chúng ta nghĩ về chúng ta hay không?

Sự khác biệt giữa một người có thể sống thảnh thơi khi về già, con cháu kính trọng với những người phải sống tằn tiện, phụ thuộc và bị coi như người thừa chỉ khác biệt ở cách họ sử dụng trí óc của mình khi còn trẻ. Khi làm việc 95% trong số chúng ta chỉ làm những nhiệm vụ được giao. Họ không có niềm tin vào bản thân, không có sáng kiến, không có lòng can đảm để bắt đầu bất cứ việc gì. Họ luôn bị chỉ đạo hoặc bị kiểm soát bởi người khác.

Chỉ khi chúng ta nhận ra được điều này, nếu không chúng ta có lẽ sẽ không bao giờ đạt được thành công trong cuộc sống. Số phận của chúng ta phần lớn đặt ở trong tay mình. Chúng ta có có khả năng tạo ra số phận cho chính mình. Và chúng ta sẽ trở thành người thế nào sau 1 năm, 3 năm, 5 năm nữa phụ thuộc vào những gì chúng ta suy nghĩ gì hôm nay.

Điều đó khiến chúng ta phải lựa chọn ngay bây giờ. Chúng ta định cúi đầu coi vật chất là sức mạnh duy nhất hay sao? Nếu vậy thì ngoài kia vô số kẻ dư thừa của cải, họ sẽ sai khiến, điều khiển, nô dịch chúng ta. Chúng ta có coi môi trường sống và làm việc của mình như một thứ gì đó mà ta mong muốn nhưng không hề có trách nhiệm về điều đó không?

Hay chúng ta cố gắng nhận ra rằng trong cuộc sống hàng ngày của mình vật chất, tiền bạc chính là sự sáng tạo của tâm trí con người. Nếu không hài lòng với điều kiện hiện có (môi trường của chúng ta, hạnh phúc của chúng ta, thành công của chúng ta) thì chúng ta có nghĩ rằng cái mình cần là phải sử dụng tâm trí, trí óc của mình để tưởng tượng ra chúng đúng như những gì chúng ta mong muốn để rồi đạt được chúng hay không? Thế giới vật chất được hình thành qua 2 bước, bước đầu tiên nó xuất hiện trong tâm trí chúng ta, bước tiếp theo nó xuất hiện ở thế giới bên ngoài.

Hiện tại là con đường dễ dàng hơn, nó là con đường dễ dàng dẫn đến địa ngục của nghèo đói, sợ hãi và tuổi già. Nhưng phía trước là con đường đưa chúng ta đến khát vọng của trái tim.

Liệu có phải tâm trí, trí óc là vô hình khiến chúng ta nghi ngờ sức mạnh của nó không? Sức mạnh lớn nhất của tự nhiên là vô hình, tình yêu là vô hình, hạnh phúc là vô hình, bình yên là vô hình, mãn nguyện là vô hình. Luật là vô hình nhưng chúng ta vẫn thấy sự biểu hiện của các luật khác nhau hàng ngày.

Để chạy một đầu máy xe lửa, người ta nghiên cứu luật tác dụng lực và áp dụng định luật đó để làm cho đầu máy chuyển động. Hay luật vạn vật hấp dẫn nổi tiếng của Newton. Sóng radio, truyền hình là vô hình nhưng chúng ta vẫn nghe, vẫn nhìn thấy nó.

Luật không phải do sự phát minh của con người. Luật đã có từ đầu, nó chỉ chờ đợi con người học cách sử dụng. Nếu chúng ta biết trau dồi và sử dụng trí tuệ của mình, chúng ta suy nghĩ về mọi thứ có thể xảy ra trong tương lai thay vì hiện tại, cuối cùng chúng ta sẽ tìm thấy một nhu cầu lớn lao nào đó. Tìm được nhu cầu là bước đầu tiên để thoả mãn nhu cầu đó. Chúng ta cần biết mình theo đuổi điều gì trước khi có thể gửi thần đèn (tâm trí của chúng ta) đi tìm kiếm nó.

Có câu chuyện rằng, người nông dân nghèo ở Boer, đã phải vật lộn nhiều năm trên mảnh đất đầy sỏi đá của mình để kiếm kế sinh nhai. Nhưng cuối cùng, lại từ bỏ nó trong tuyệt vọng và bỏ đi tìm vận may ở nơi khác. Nhiều năm sau, anh quay trở lại trang trại cũ của mình, anh thấy nó tràn ngập máy móc và của cải được khai thác từ đó vượt xa những gì anh có thể mơ ước. Đó là mỏ kim cương Kimberley khổng lồ.

Hầu hết chúng ta đều giống người nông dân ở Boer tội nghiệp đó. Chúng ta đấu tranh vật lộn chủ yếu bằng sức mạnh cơ bắp, và chỉ sử dụng đôi chút trí óc của mình. Chúng ta không bao giờ mơ về sức mạnh khổng lồ của khối óc sẽ là của chúng ta nếu chúng ta chịu khó đào sâu hơn một chút để đánh thức sức mạnh bên trong đó – nó có thể cho chúng ta nhiều hơn bất kỳ mỏ kim cương nào.

Như Orison Swett Marden đã nói:
“Phần lớn những thất bại trong cuộc sống chỉ đơn giản là nạn nhân của những thất bại về mặt tinh thần. Niềm tin chắc chắn rằng họ không thể thành công như những người khác đã cướp đi sức sống và sự quyết tâm mà sự tự tin mang lại, và họ thậm chí không cố gắng để thành công một nửa.

Không có triết lý nào mà một người có thể làm được điều gì đó khi anh ta nghĩ mình không thể. Lý do tại sao ngày nay hàng triệu người đang phải vật lộn trong cuộc sống tầm thường, nhiều người trong số họ hầu như không kiếm sống được trong khi họ có khả năng làm được điều gì đó lớn lao hơn rất nhiều, là vì họ thiếu tự tin vào bản thân.

Họ không tin rằng họ có thể làm được điều lớn lao hơn để giúp họ thoát khỏi tình trạng tầm thường và nghèo đói; họ không phải là người chiến thắng về mặt tinh thần. Con đường luôn mở ra cho những tâm hồn kiên định, con người có niềm tin và lòng dũng cảm. Chính thái độ, tinh thần chiến thắng, ý thức về sức mạnh, ý thức làm chủ, mới làm nên những điều lớn lao trên thế giới này.

Nếu bạn chưa có thái độ này, nếu bạn thiếu tự tin, hãy bắt đầu trau dồi nó ngay từ bây giờ. Nếu hai người có khả năng ngang nhau, một người bị thu hút bởi lòng tự tin thần thánh, người kia bị thu hút bởi sự sợ hãi và nghi ngờ, được giao những nhiệm vụ giống nhau, thì một người sẽ thành công và người kia sẽ thất bại. Sự tự tin của một người sẽ nhân sức mạnh của anh ta lên gấp trăm lần; sự thiếu vắng nó sẽ làm mất đi sức mạnh của anh ta gấp trăm lần."

Chúng ta đã bao giờ nghĩ mình sẽ dành bao nhiêu thời gian cho việc lựa chọn mình sẽ làm gì, mình sẽ thử nhiệm vụ nào, mình sẽ đi con đường nào chưa? Mỗi ngày đều là một ngày quyết định. Chúng ta thường xuyên ở ngã ba đường, trong các giao dịch kinh doanh, các mối quan hệ xã hội, trong gia đình của chúng ta; luôn luôn có sự cần thiết của một sự lựa chọn.

Điều quan trọng là chúng ta có niềm tin vào bản thân và vào trí thông minh vô hạn bên trong. Trong thời đại vật chất luôn thay đổi này, với những thế lực dường như phức tạp xung quanh chúng ta, đôi khi chúng ta kêu lên rằng mình bị thúc đẩy bởi hoàn cảnh. Tuy nhiên, sự thật vẫn là chúng ta làm những việc mà chúng ta chọn làm. Vì ngay cả khi chúng ta có thể không muốn đi theo một con đường nào đó, chúng ta vẫn cho phép mình theo đuổi nó vì nó ít trở ngại nhất.

Sự khác biệt giữa người thành công và người không thành công không nằm ở vấn đề đào tạo hay trang bị. Vấn đề không phải là cơ hội hay may mắn. Đó chỉ là cách mỗi người nhìn nhận mọi thứ. Người thành công nhìn thấy cơ hội, nắm bắt nó và tiến lên một bậc khác trên bậc thang thành công. Anh ta không bao giờ lo lắng việc mình có thể thất bại. Anh ta chỉ nhìn thấy cơ hội, anh ta hình dung những gì anh ta có thể làm với nó, và tất cả các sức mạnh bên trong và bên ngoài anh ta kết hợp lại để giúp anh ta giành chiến thắng.

Người không thành công nhìn thấy cơ hội tương tự, anh ta ước mình có thể tận dụng nó, nhưng anh ta sợ rằng khả năng, tiền bạc hoặc tín dụng của mình có thể không tương xứng với nhiệm vụ. Gần như chúng ta đều có thể nhìn lại quá khứ, hầu hết chúng cũng không quá xa xôi và nói: “Nếu tôi nắm lấy cơ hội đó, bây giờ tôi đã khác.”

Chúng ta sẽ không cần phải nói lại điều đó nữa, một khi chúng ta nhận ra rằng tương lai phần lớn nằm trong tầm kiểm soát của chính mình. Nó dường như không phụ thuộc vào sự may rủi hay sự thất thường của may mắn.

Khi Frank A. Vanderlip, cựu Chủ tịch City Bank Mỹ, hồi còn là một thanh niên nghèo khó, ông đã hỏi một người bạn thành đạt rằng: "Một người đang nóng lòng muốn tìm con đường vươn lên thoát khỏi cuộc sống tầm thường cần làm điều gì?" Bạn ông nói: “Có vẻ như anh đã thành công rồi".

Khi đặt câu hỏi đúng thì dường như chúng ta đã thấy được câu trả lời. Không quan trọng ta già hay trẻ, giàu hay nghèo. Thời điểm để bắt đầu là ngay bây giờ. Nó không bao giờ là quá muộn.

"Nếu có được sự hiểu biết, bạn sẽ có mọi thứ khác!" – Solomon


Make Better – Làm tốt hơn mỗi ngày!